宋代:梅尧臣
xī wén tuì zhī yǔ dōng yě ,xiàng yǔ jié jiāo jiàn wēi shí 。
昔闻退之与东野,相与结交贱微时。
mèng bú gǎi pín hán jiàn guì ,èr rén qíng qì dōu bú yí 。
孟不改贫韩渐贵,二人情契都不移。
hán wú jiāo jīn mèng wú miǎn ,zhí yǐ dào yì wéi jǐ zhī 。
韩无骄矜孟无腼,直以道义为己知。
wǒ jīn yǔ zǐ yì sì cǐ ,zǐ yì bú kuì qián rén wéi 。
我今与子亦似此,子亦不愧前人为。
běi dōu jiàn ér zuó rì zhì ,kòu mén nǎi dé suǒ yí shī 。
北都健儿昨日至,扣门乃得所遗诗。
shàng yán bìng zhōng chū yǒu jì ,xià yán wǒ yǒng pán táo zhī 。
上言病中初有寄,下言我咏蟠桃枝。
shèng shuāi kāi luò gǎn cán xìng ,mù chūn wú shì xiàn yóu sī 。
盛衰开落感残杏,暮春无事羡游丝。
bān bān jiū míng hū huái niàn ,yī sǎo shí fú wú xián cí 。
班班鸠鸣忽怀念,一扫十幅无闲辞。
luò chuān huā tú duō pǐn mù ,dòu xīn zhēng qiǎo shǐ kě yí 。
洛川花图多品目,斗新争巧始可疑。
dú shū yòu yì shí fū zǐ ,sì cán zuò jiǎn chéng yǒu zhī 。
读书又忆石夫子,似蚕作茧诚有之。
zhèn yáng guī mèng běi tán běi ,yín cǐ bā zhāng shuí wèi chī 。
镇阳归梦北潭北,吟此八章谁谓痴。
zuì hòu yǒu wén diào yǐn zǐ ,shòu yāo zuò wèn xìn suǒ bēi 。
最後有文吊尹子,寿夭唑问信所悲。
gòng shū dà zhóu xǔ chuán wán ,yī rì bǎi zhǎn céng wàng pí 。
共书大轴许传玩,一日百展曾忘疲。
bào jun1 yì yù jī mǎn zhóu ,kǒng fèi zhǐ mò lìng rén chī 。
报君亦欲齎满轴,恐费纸墨令人嗤。