宋代:周邦彦
jǐ rì lái 、zhēn gè zuì 。bú zhī dào 、chuāng wài luàn hóng ,yǐ shēn bàn zhǐ 。huā yǐng bèi fēng yáo suì 。yōng chūn chéng zhà qǐ 。
几日来、真个醉。不知道、窗外乱红,已深半指。花影被风摇碎。拥春酲乍起。
yǒu gè rén rén ,shēng dé jì chǔ ,lái xiàng ěr pàn ,wèn dào jīn cháo xǐng wèi 。qíng xìng ér 、màn téng téng dì 。nǎo dé rén yòu zuì 。
有个人人,生得济楚,来向耳畔,问道今朝醒未。情性儿、慢腾腾地。恼得人又醉。